Ngôi nhà thân yêu của nhân loại bước vào thế kỷ 21 vẫn không một chút bình yên. Thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh, đói nghèo... trên khắp hành tinh vẫn hàng ngày hàng giờ đeo bám lấy con người. Lời tiên tri được đồn đoán là của Vanga về "ngày tận thế", bỗng chốc được xới lên.
Khi con người bước vào thập kỷ thứ 2 của thế kỷ 21 cũng là lúc trái đất liên tục trở mình “đòi lại” sự bình yên vốn có đã bị chính con người tàn hại suốt bao năm qua. Cơn địa chấn cùng sóng thần quét cả một dải duyên hải Đông Bắc Nhật Bản hôm 11/3 một lần nữa nhắc nhở con người một điều như chính người Nhật luôn để tâm trong triết lý bonsai của mình: “Trong một thế giới sống vội vã, việc trồng cây bonsai nếu mất kiên nhẫn thường dẫn đến thất bại... Sự tạo ra một cây bonsai là một cách nhắc nhở chúng ta rằng thiên nhiên không phải là đầy tớ của con người”.
Năm 1995, Earth Song (Bài ca Trái đất) ra đời và cất lên cùng giọng ca của ông Vua nhạc Pop Michael Jackson đã lan truyền đi khắp thế giới một thông điệp: Hãy bảo vệ trái đất, bảo vệ sự sống của muôn loài đang nương nhờ trên nó. Những câu hỏi trong ca từ ngày ấy, 16 năm qua vẫn chưa có lời đáp trọn vẹn. Nay, trái đất càng trở mình dữ dội, thì những ca từ ấy lại càng thúc vào mỗi nhân sinh.
|
Thế còn ánh bình minh thì sao? Thế còn những cơn mưa thì sao? |
|
|
Thế còn tất cả những điều mà bạn từng nói chúng ta phải đạt tới... |
|
Thế còn những cánh đồng chết chóc thì sao? |
|
Thế còn tất cả những điều mà bạn từng nói của bạn và của tôi...? |
|
Liệu có bao giờ bạn ngừng lại để nhớ đến |
|
Tất cả những giọt máu chúng ta đã đổ ra |
|
Liệu có bao giờ bạn ngừng lại để nghĩ đến |
|
Mẹ Đất đang buồn đau, bờ bãi đang khóc ròng |
|
Aaaaaaaaaah aaaaaaaaaah... |
|
Chúng ta đã làm gì với thế giới này? |
|
Nhìn xem chúng ta đã làm điều gì đây này |
|
Thế còn tất cả hòa bình mà bạn đã hứa với đứa con trai duy nhất... |
|
Thế còn những cánh đồng hoa bát ngát. Liệu còn có những khoảnh khắc đó chăng? |
|
Thế còn tất cả những ước mơ mà bạn từng nói của bạn và của tôi... |
|
Liệu có bao giờ bạn ngừng lại để chú ý rằng. Tất cả những đứa trẻ chết vì chiến tranh? |
|
Liệu có bao giờ bạn ngừng lại để chú ý rằng. Mẹ Đất đang buồn đau, bờ bãi đang khóc ròng? |
|
Tôi từng mơ. Tôi từng phóng tầm mắt xa hơn những vì sao |
|
Giờ thì tôi không còn biết chúng ta đang ở đâu. Dù tôi biết rằng chúng ta đã trôi lạc thật xa... |
|
Aaaaaaaaaaah aaaaaaaaaaaah Aaaaaaaaaaah aaaaaaaaaaaah |
|
Này, thế còn ngày hôm qua |
|
Thế còn biển cả |
|
Thiên đường đang gục ngã |
|
Làm tôi ngạt thở... |
|
Thế còn tất cả mọi thứ mà tôi đã trao cho bạn |
|
Thế còn giá trị của thiên nhiên. Đó chính là nơi tạo nên hành tinh này |
|
Thế còn các loài động vật. Chúng ta đã diệt bao nhiêu giới loài thành tro bụi? |
|
Thế còn những con voi. Phải chăng ta đã đánh mất niềm tin của chúng? |
|
Thế còn những con cá voi đang gào thét. Chúng ta đang tàn phá biển cả |
|
Thế còn con đường mòn xuyên rừng thẳm. Bị thiêu rụi bất chấp lời khẩn nài |
|
Thế còn mảnh đất thiêng liêng của chúng ta. Bị xâu xé bởi tín điều |
|
Thế còn con người bình thường kia. Chúng ta không thể trả tự do cho anh ta sao? |
|
Thế còn bao trẻ em đang chết |
|
Bạn không nghe chúng khóc than sao? |
|
Chúng ta đã sai ở đâu? |
|
Ai đó nói tôi biết tại sao? |
|
Thế còn bé trai thì sao? |
|
Còn những ngày sắp tới? Còn niềm vui của chúng? |
|
Thế còn những người đàn ông? |
|
Còn người đang khóc? |
|
Còn tổ tông chúng ta? Chết một lần nữa thì sao? |
|
Liệu chúng ta có quan tâm hay không? (Chúng ta, còn chúng ta thì sao?) |
|
Aaaaaaaaaaaaah aaaaaaaaaaaaah... |
Hà Thành(Nguồn ảnh tổng hợp)
0 comments:
Post a Comment